Dị nhân miền Tây bị mù vẫn dùng tay không lột vỏ 200 trái dừa/ngày, ghi nhớ được 1.000 số điện thoại
Ông Măng cho biết, năng lực làm việc và trí nhớ của ông không có gì cao siêu, chỉ do chăm chỉ luyện tập mà thành.
Ông Lê Ngọc Măng (sinh năm 1958, sống tại xã Thành Thới A, huyện Mỏ Cày Nam, tỉnh Bến Tre) có số phận hẩm hiu khi mới sinh ra đã mù cả hai mắt. Ông chưa từng biết ánh sáng là gì, nhưng không vì thế mà nản chí, đầu hàng trước số phận.
Từ nhỏ, ông đã rèn luyện cho mình sự độc lập nhất định. Mắt không thấy ánh sáng, nhưng bù lại cơ thể mạnh khỏe, đôi tay khéo léo, ông Măng có thể làm được tất cả mọi việc từ làm việc nhà, đi chợ, nấu ăn... Ông cũng tự đi làm, có đồng ra đồng vào trang trải cuộc sống.
Ông Măng được gọi đùa là "dị nhân" nhờ khả năng lột vỏ dừa siêu đỉnh
Với hai bàn tay không, ông Măng rất giỏi lột vỏ dừa khô. Ông có con dao sắc lẹm cắm cố định trong ống bê tông, cứ thế lấy dừa khô ấn vào, dùng đùi tì lên rồi xoay trái, khéo léo lột sạch phần vỏ, để trơ sọ dừa. Người ngoài nhìn thì thấy ớn lạnh, sợ ông bị đứt tay, nhưng ông Măng đã quen việc nhiều năm, làm nhoay nhoáy.
Ông cho hay, khi xưa thời còn trẻ, ông có thể lột vỏ 800 - 1.000 trái dừa một ngày, nhưng giờ có tuổi, lo giữ gìn sức khỏe nên ông chỉ duy trì lột vỏ hơn 200 trái dừa/ngày rồi nghỉ.
"Lột được 200 trái thì người ta trả công chừng 80 ngàn, tui đi xe ôm lượt đi lượt về hết 60 ngàn rồi. Hồi xưa ai mà mướn thì người ta cho xe qua rước tui, còn giờ tui phải tới chỗ vựa dừa để làm. Tui không đi xe được, cũng không có người thân chở, nên đành chịu vậy. 20 ngàn cũng là tiền, có tiền sống lai rai vậy là được, có nhiêu xài nhiêu à!", ông Măng vui vẻ nói.
Mỗi ngày lột 200 trái dừa, ông Măng được trả công 80 ngàn đồng
Mỗi ngày đi làm, ông Măng dậy sớm từ 3 - 4h sáng, ăn cơm thật no rồi mới tới vựa. Vợ mất từ năm 2012, không có con, ông sống một mình nên ăn uống cũng đơn giản. Được nhận trợ cấp 700 ngàn/tháng cho người tàn tật, ông mua 20kg gạo, ra chợ mua rau, thi thoảng mua ít thịt ăn cho có sức.
Ông Măng hỉ hả khoe: "Cũng có khi tui ra chợ mà không cần mua rau, vì người ta đi chợ cho mấy trái bầu, trái bí mang về nhà ăn. Có bữa bà kia cho trái bầu bự lắm, bằng cái bắp vế (bắp chân), nói chắc một mình thì ăn 2 - 3 ngày mới hết, tui cười, vì tui ăn chừng 2 bữa là hết gọn rồi. Có một mình nhưng tui ăn khỏe, phải ăn mới có sức để làm. Cả đời tui không hút thuốc, không nhậu, khi đi bác sĩ khám không thấy có bệnh, đó là sướng nhất đời rồi!".
Ông Măng biết giữ sức khỏe, nên 65 tuổi vẫn tráng kiện, làm được việc
Dù mù cả hai mắt nhưng ông Măng được bù đắp cho trí nhớ tốt. Ông khoe mình có thể nhớ được những người đã gặp chỉ nhờ giọng nói. Ông cũng có thể hình dung người đó mập - ốm, cao - thấp ra sao. Có người lâu lâu không gặp, ông nói trúng chóc tên tuổi, còn biết ngoại hình họ đã thay đổi ra sao nữa.
Ông còn một biệt tài khác là nhớ số điện thoại. Ông bảo mình nhớ cả ngàn số trong đầu, từ số công an xã đến bác sĩ, bà bán tạp hóa... để khi cần là gọi họ ngay. Điều này cũng là do ông chăm chỉ luyện tập mỗi ngày, vận dụng mọi giác quan còn lại để có thể sống hòa nhập cùng mọi người, chứ không có gì cao siêu.
Ông Măng đọc vanh vách số điện thoại của mọi người mà không cần lưu vào điện thoại
Nguồn: Độc lạ Việt Nam